Tôi đang viết những dòng này để nhắn nhủ tới tất cả các bé gái sẽ có kỳ kinh nguyệt lần đầu tiên và có thể các bé sẽ cảm thấy xấu hổ, muốn giấu nhẻm chuyện đó đi.
Tôi đang viết những dòng này để nhắn nhủ đến với những người phụ nữ đang cảm thấy ghê tởm khi chạm phải chính máu của mình.
Tôi đang viết những dòng này dành cho những người đang từ chối chính thể xác và nhân tính của họ.
Và tôi đang viết những dòng này để nhắn nhủ tới những người phụ nữ đang âm thầm trân trọng thứ máu của họ. Các bạn rất tuyệt vời, và chúng ta cùng nhau ở đây, chúng ta quan trọng trong cuộc sống này.
Vài ngày trước, một người phụ nữ ở Anh đã tìm đến Instagram của tôi. Cô ấy thấy tôi đã đăng tải những bức ảnh tôi bôi máu kinh nguyệt lên mặt mình, đa số đều là hình của năm ngoái, và cô ấy hỏi tôi rằng liệu cô có thể viết một bài báo về nó không.
Tôi trả lời, “Chắc chắn rồi.”
Không lâu sau, những hình ảnh của tôi được lan truyền khắp mạng Internet. Các trang báo The Sun, Barstool, UNILAD, các bài đăng trích dẫn với nhiều ngôn ngữ khác nhau liên tục nhắc đến tên tôi. Tôi cũng không biết còn báo nào khác đăng hay không vì tôi cũng chẳng tìm chúng. Người ta biên soạn những video và hình ảnh của tôi, thay đổi ngôn từ của tôi và rồi đem chia sẻ đi khắp nơi, họ nói rằng, “Nhìn nhỏ này trông ghê tởm và điên thế nào ấy!”
Tôi nhận phải hàng ngàn bình luận và trăm tin nhắn, thêm hàng ngàn lượt follow mới.
Hầu hết những bình luận đều do những người có ý đả kích rằng tôi thật bệnh hoạn, rằng tôi cần phải đi điều trị tâm lý, rằng tôi không xứng đáng được sống nữa.
Tôi đọc được tin nhắn từ một người phụ nữ: “Trời hỡi cái quái gì đây?! Cô làm tôi phát tởm” (?!)
Kể cả người yêu và bạn bè của tôi cũng trở thành mục tiêu của những bình luận này. “Thằng nào điên đi hẹn hò với con này? Bộ không thấy gớm ghiếc quá hay sao?”
Chúng ta có thể thấy rõ ràng là việc một người phụ nữ bôi máu của cô ấy lên mặt có thể kích động tính bạo lực ở người khác.
Tôi lớn lên trong tiềm thức của một cô bé vừa cảm thấy thích thú vừa xấu hổ về việc bản thân có kinh nguyệt. Tôi giấu băng vệ sinh ở ống tay áo khi đi vệ sinh ở trường, lấy làm tự hào khi “chịu đựng được” việc này rồi đi chơi thể thao, và tôi hầu như chẳng còn chú ý đến nó nhiều nữa.
Năm 20 tuổi, tôi đặt vòng tránh thai IUD (vòng tránh thai nội tiết), vì không có phương pháp tránh thai nào an toàn cả, và tôi thấy đây dường như là lựa chọn lành mạnh nhất.
IUD khiến chu kỳ kinh nguyệt của tôi vô cùng khó chịu và đau đớn. Những ngày như vậy tôi còn chẳng thể bước ra khỏi giường nổi. Cơn đau dữ dội thôi thúc tôi phải đi tìm những biện pháp tự nhiên hơn – và đó cũng là khi tôi bắt đầu theo dõi kỳ kinh của mình, tôi sử dụng những loại thảo mộc để giảm đau, kết hợp dùng thêm cốc nguyệt san.
Tôi đã vô tình kéo một phần của IUD ra ngoài khi đang dùng cốc nguyệt san, và rồi phải nhờ đến bác sĩ để lấy luôn phần còn lại ra ngoài khi không thể chịu được những cơn đau khủng khiếp mà IUD mang lại.
Khi chiếc vòng được lấy ra, tôi đã quyết định sẽ không đặt lại một lần nào nữa – cơ thể tôi không chịu nổi sự dày vò này.
Đó là câu chuyện của 5 năm về trước khi kỳ kinh của tôi vẫn còn rất đau đớn. Và rồi tôi nhận thấy mình có triệu chứng lạc nội mạc tử cung.
Tôi là một huấn luyện viên phòng The (Sex Coach), vì thế mà hàng ngày tôi đều được nghe những người phụ nữ thở than họ ghét cơ thể họ thế này, họ không thể chia sẻ sự khó chịu của mình đến ai, việc cơ thể họ phát triển và liên tục “chảy máu” trông thật xấu hổ, họ thấy cơ thể họ thật ghê tởm.
Tôi đã dành ra tận 7 năm trong đời để học cách yêu cơ thể của mình một cách sâu sắc hơn, học cách chăm sóc nó và trở thành người ủng hộ nó nhiều nhất.
Mùa hè năm ngoái, tôi quyết định làm một series dành cho phụ nữ để giúp họ học cách yêu và kết nối với chu kỳ kinh nguyệt của họ. Tôi làm video nói về chuyện tôi quý kinh nguyệt của mình thế nào, và như có gì đó thôi thúc, tôi đã bôi thứ máu ấy lên mặt của mình. Và nhờ những phản ứng nhận được, tôi nhận ra việc này có vẻ là một việc làm rất kì dị và khó dung lượng đối với xã hội.
Tôi tiếp tục làm như vậy trong một tháng.
Tôi nhận ra loại máu này thực sự rất tốt cho da của tôi, cho nên tôi bắt đầu làm mặt nạ từ nó. Tôi cũng bắt đầu nhận được những tin nhắn từ những chị em khác: “Lần đầu tôi thấy bài viết của cô, tôi còn thấy phiền lắm luôn, nhưng nhìn thấy càng nhiều thì tôi càng bị thôi thúc tự hỏi bản thân có thấy ghê tởm kinh nguyệt của hình hay không, và giờ thì tôi cũng quý mến nó biết dường nào.”
Tôi bắt đầu nhận được những hình ảnh chị em cùng tôi làm những điều tương tự, họ nói: “Xin hãy không chia sẻ bài viết này với bất kỳ ai, nhưng tôi cũng đã làm rồi đấy và tôi muốn cho các bạn biết rằng tôi thấy mình mạnh mẽ cỡ nào.”
Thực ra “dâu” sẽ không có mùi trừ khi bạn không vệ sinh nó thường xuyên. Ý tưởng ở đây cũng không phải là cổ xúy mọi người có kinh nguyệt thì nên bôi lên mặt của họ, mà hãy nghĩ thế này – đâu đó có những cô bé sẽ nhìn vào thứ máu chảy ra ở giữa mình và nghĩ rằng: “Ừ thì nếu những cô gái trưởng thành kia có thể bôi thứ này lên mặt thì nó cũng đâu có ghê gớm hay dơ bẩn gì đâu.”
Những bình luận gây tổn thương nhất chính là từ những người phụ nữ khác, họ chối bỏ cơ thể của mình theo một cách nào đó. Mọi phụ nữ đều có quyền làm bất kỳ điều gì cô ấy muốn với cơ thể của mình, vậy bạn tấn công những người cũng là phụ nữ như mình để làm gì?
Có một sự thật là, thế giới đang chuẩn bị bước đến những hồi cuối rồi. Biến đổi khí hậu đẩy thế giới thành một thảm họa mà tôi gần như có thể nhìn thấy được. Con người có tất cả các công cụ để sửa chữa điều này, nhưng không, bởi vì chúng ta bị cuốn vào nỗi sợ, sự tham lam và sự thù hận.
Tôi nghĩ đã đến lúc để chúng ta quyết định đưa những câu chuyện vào trách nhiệm của mỗi người.
Đã đến lúc chúng ta bắt đầu yêu bản thân trọn đầy hơn, trở thành những người không còn xấu hổ, những người tự giác hơn.
Đã đến lúc chúng ta nên dừng lại việc giấu diếm những thứ như kinh nguyệt, tình dục và những mối quan hệ dưới sự che đậy.
Nếu chúng ta có một hành tinh đầy những người hiểu được rằng họ được kết nối với trái đất, hiểu được việc thương yêu những người khác là quan trọng, hiểu rằng bản thân họ là đủ đầy – đó sẽ là một hành tinh khác.
Tôi không biết liệu chúng ta có bao giờ thấy điều đó được xảy ra, nhưng tôi sẽ tự làm điều đó cho đời mình đã. Và đối với tôi, việc bôi máu kinh nguyệt của mình lên cơ thể của chính mình là một phần của điều đó.
Nguồn: Medium